Thứ Bảy, 27 tháng 7, 2013

Câu chuyện nên đọc (P.37): Hạnh phúc

Trong một căn phòng ở bệnh viện có hai người đàn ông lớn tuổi đang bị bệnh rất nặng. Một trong số hai người được phép ngồi dậy một giờ mỗi buổi chiều. Trong phòng chỉ có mỗi cửa sổ nhìn ra bên ngoài lại nằm cạnh giường người đàn ông này. Người thứ hai bị buộc phải nằm bất động trên giường mà không được đi lại hay ngồi dậy. Hai người đàn ông chuyện trò với nhau rất nhiều. Họ kể cho nhau nghe về vợ con, gia đình, công việc, về cuộc sống của họ trong quân ngũ và cả về nơi họ đã đi nghỉ mát.

Vào mỗi buổi chiều khi người đàn ông có giường bên cạnh cửa sổ ngồi dậy, ông ta kể cho người bạn cùng phòng của mình nghe về những điều ông thấy bên ngoài cánh cửa. Người thứ hai dần dần chỉ sống bằng những khoảng một tiếng, khi mà cuộc sống buồn chán của ông được làm tươi sáng và sinh động hơn bởi những hoạt động và màu sắc từ thế giới bên ngoài cửa sổ. Khung cửa nhìn ra mộtcông viênvới một hồ nước rất đẹp. Vịt trời và thiên nga bơi lội trên mặt nước trong khi những đứa trẻ thả những con thuyền nhỏ của chúng bên bờ hồ. Những cặp người thương đi dạo tay trong tay giữa rừng hoa muôn màu.

Ảnh minh họa

Người đàn ông bên cửa sổ trình bày những cảnh này chi tiết đến mức người thứ hai có thể nhắm mắt nhắm mũi lại và tưởng tượng ra bít tất khung cảnh. Có ngày người ngồi bên cửa sổ kể về một cuộc diễu hành đi ngang qua. Dù lúc đó người thứ hai không nghe thấy tiếng nhạc, ông ta vẫn có thể hình dong được qua những biểu đạt của người thứ nhất. Ngày lại ngày trôi qua như vậy.

Một buổi sáng, khi y tá đến thăm, người đàn ông bên cửa sổ đã từ trần trong đêm. Ai cũng rất đau buồn vì chuyện này. Sau khi mọi việc đã qua, người thứ hai hỏi xin được chuyển đến bên cửa sổ. Cô y tá chuyển người này và sau đó rời khỏi phòng.

Chậm rãi và đớn đau, người đàn ông cố nhấc mình lên để nhìn ra ngoài cửa sổ lần trước hết. Rốt cục, ông cũng có thể tự mình nhìn ra ngoài. Ông rứa xoay người nhìn ra ngoài cửa sổ. Bên ngoài là một bức tường rất cao che hết tầm nhìn. Người đàn ông khôn cùng ngạc nhiên. Ông hỏi cô y tá tại sao mà người bạn cùng phòng vừa mới tắt hơi có thể kể về những điều kỳ diệu như vậy, hệt như ông ta đang nhìn thấy thật. Cô y tá nghĩ suy một tẹo rồi trả lời. "Có nhẽ ông ta muốn cổ vũ ông đó," cô y tá nói.

Hạnh phúc thay khi có thể làm cho người khác hạnh phúc, bất kể chúng ta đang ở trong hoàn cảnh nào. Chia buồn làm giảm nỗi đau, nhưng chung vui lại làm tăng niềmhạnh phúc. Nếu bạn muốn cảm thấy mình giàu có, hãy tính vơ những điều bạn đang có mà tiền nong chẳng thể mua được.
Tác giả của câu chuyện này không rõ là ai, nhưng nó đem lại hạnh phúc và may mắn cho những ai đọc nó. Đây là một lá thư, nhưng đừng giữ lại lá thư này, cũng đừng gửi tiền cho ai cả. Hãy gửi lá thư này cho những người bạn của bạn mà bạn ước muốn đem lại may mắn cho họ. Bạn sẽ thấy rằng những điều tốt đẹp sẽ đến với bạn trong thời kì gần nhất!

Hãy nhớ rằng, khi bạn bắt đầu tin cậy, bạn đã bắt đầu thực hành ước mơ của mình... Và một ngày kia, khi mà bạn ít ngờ tới nhất, ước mong của bạn sẽ thành sự thật!! Đừng bao giờ mất niềm tin nơi bản thân mình và những ước mơ của bạn bởi vì có thể một điều gì đó tốt đẹp sẽ xảy ra với chính bạn!!!


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét